20 tháng 12, 2011

Ràng buộc

            Khi bạn theo đuổi điều gì đó, nó chạy đi mất. Điều này thật đúng, nhất là với những con vật, những người yêu  và cả với tiền bạc nữa ! Bạn có bao giờ gặp một người duyên dáng trong một bữa tiệc nói với bạn : " Tôi sẽ gọi điện cho anh tuần tới ! ". Vì thế bạn không đi đâu trong một tuần -  ngay cả không đi tắm ! Bạn ngồi bên điện thoại và… chờ. Ai sẽ gọi cho bạn nào ? Những người khác, trừ người đó !
            Bạn có bao giờ cần bán cho được một vật gì đó không ? Một chiếc xe, một cái nhà. Ai muốn mua nó ? Không ai cả. Vì thế bạn giảm giá. Cũng chẳng ai quan tâm. Tại sao vậy ? Khi bạn đang tuyệt vọng, nó muốn cho đáng đời bạn !
            Bạn hỏi bất kỳ ai xem họ có muốn mua không, từ người bán hàng đến anh đưa thư và họ đều nói không. Sự tuyệt vọng làm bạn xuống tinh thần và bạn càng lo thì càng ít người muốn mua. Chuyện gì xảy ra khi bạn vào nhà hàng và muốn ăn vội cái gì đó ? Họ dường như quên mất món bạn gọi.
            Tôi học được qui luật ràng buộc trong sân bay. Tôi đã đi diễn thuyết trên khắp thế giới. Chuyến đi thường kéo dài 4 đến 6 tuần. Cho đến gần đây thì tôi đi một mình vì vợ tôi, Julie mở kinh doanh riêng.
            Tôi nhận ra là trong 100 chuyến bay tôi từng đi, có 99 chuyến đến đúng giờ. Nhưng trong chuyến đầu tiên về một mình, tôi quá mong đợi để được gặp Julie và đếm từng phút, chuyến bay trễ 4 giờ đồng hồ !
            Cuối chuyến đi Nam Mỹ để giới thiệu sách của tôi, chúng tôi quyết định gặp nhau tại San Francisco. Julie từ Úc đã bay đến San Francisco trong khi tôi còn ở Porland. Tôi quá quen với chuyến bay trễ này đến nỗi tôi bước đến quầy hành lý và hỏi:” Chuyến bay lúc 6 giờ đến San Francisco trễ bao lâu?”.Ông nhân viên trả lời:” Không trễ!”
            Mừng quá tôi la lên “ Không trễ!”.Tôi muốn nhảy qua quầy và ôm ông ta nhưng ông nói:” Ông muốn biết tại sao không trễ không?”.Chúng tôi đã hủy nó!”.Lúc 10:30 tôi bay chuyến bay đến San Jose, đi xe buýt đến San Francisco và đến khách sạn của Julie lúc 4 giờ sáng -  trễ 6 tiếng đồng hồ!
            Bất kỳ lúc nào chúng ta vô cùng mong muốn hay lệ thuộc vào việc gì, chúng ta sẽ làm hỏng nó. Vậy nên, nào! Cứ thư giãn một chút và boong!
            Bạn chán nản vì gần hai năm rồi không có người yêu. Rồi bạn tuyên bố bỏ cuộc: “ Mình chẳng cần phải có người yêu. Mình vẫn có thể vui vẻ, độc thân.” Thình lình, họ xuất hiện ngay bên cạnh bạn!
            Chẳng hạn lý luận cổ điển sau:” Nếu bạn muốn ai thay đổi lập trường, chuyện gì sẽ xảy ra? Họ có thay đổi không? Không ngay tức thì. Bạn đừng thúc họ và thường họ sẽ chuyển sang lập trường giống bạn.
           
            Bạn đừng quá tha thiết với cái gì – mong ai đó gọi điện,mong chồng bạn bỏ thuốc, mong được thăng chức, mong được sếp khen, bạn lại tạo nên tình huống làm cho họ không thực hiện những điều này.
            Không ràng buộc ngược lại với không quan tâm.
            Không ràng buộc không phải là không quan tâm. Có thể không ràng buộc mà vẫn rất quyết tâm. Những người tha thiết và quyết tâm biết rõ là nỗ lực và sự xuất sắc được tưởng thưởng tối đa. Họ nói:” Nếu chúng ta không chiến thắng lần này, lần tới ta sẽ thắng”.
            Giả sử bạn xin việc ở công ty Haywire Hardware. Bạn rất thích công việc và chuẩn bị rất kỹ. Bạn viết trước câu trả lời cho cuộc phỏng vấn, và thực hành trước gương. Bạn mặc áo mới và cắt tóc. Bạn đến sớm và sẵn sàng vào cuộc.
            Chuyện gì xảy ra? Bạn về nhà, chia sẻ với vợ. Bạn đăng ký học thêm. Bạn chuẩn bị xin việc tiếp. Nếu bạn được Haywire nhận, bạn vui. Nếu không thì bạn vẫn tiếp tục con đường của mình.
            Những người không quan tâm thì nói:” Mình chẳng thèm và không có việc gì phải buồn?” Những người quá thiết tha thì nói:” Nếu mình không được nhận, mình sẽ chết”. Nếu bạn vừa quan tâm vừa tha thiết, bạn nói:” Bằng cách này hay cách khác, mình sẽ tìm được một công việc tốt-  mình không sợ mất thời gian”.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ý kiến của bạn giúp Blog hoàn thiện hơn.
Bạn có thể sử dụng một số thẻ HTML như <b>, <i>, <a>