25 tháng 3, 2012

Sự Bình an

SỰ BÌNH AN TÂM HỒN

Tại sao tôi muốn yên ổn 
Hầu hết mọi người đều đồng ý là họ muốn có thêm tình yêu thương, nhưng tại sao lại bàn đến sự bình an. Bởi vì  TÌNH YÊU THƯƠNG VÀ SỰ BÌNH AN KHÔNG THỂ TÁCH RỜI NHAU. Tình yêu thương không phải là một xúc cảm. Tình yêu không phải là «  sở hữu » một người bạn gái hay bạn trai. Yêu là cảm nhận mà không phán xét. Nếu bạn tìm tình yêu thì bạn sẽ tìm thấy thêm sự bình an – và nếu bạn tìm sự bình an thì bạn sẽ có thêm tình yêu.
Bình an không phải là thuốc an thần. Đó là sự cân bằng.
Bài học đầu tiên cho một võ sĩ là sự cân bằng. Trong môn karate, bạn sẽ hiểu sức mạnh có được nhờ sự cân bằng và một trí óc tĩnh lặng. Quá phấn khích sẽ làm bạn tê liệt. Những người chơi golf cũng biết về sự cân bằng. Ở điểm phát bóng, nếu đánh mạnh thì sẽ hỏng bét. Thay vì thế, bạn thư giãn, càm nhận sức mạnh của mình, quên đi những tiếng ồn bên ngoài và boong ! – bạn có được kết quả như ý muốn.
            Sự cân bằng, hay sự bình an tâm hồn là nguồn sức mạnh của bạn. Bình yên không có nghĩa là buồn ngủ ! Đó là sự đồng hành với sức mạnh chứ không phải chống lại nó. Bình yên là nhìn thấy một bức tranh tổng quát hơn và không quá bận tâm đến cái chi tiết.

            Ngay khi trả xong tiền chiếc xe, tôi sẽ thấy an tâm hơn…
            Fred nói : « Hãy để tôi lo cho xong mấy cái hóa đơn rồi sẽ nghỉ ngơi yên tĩnh « . Nghe thì hay, nhưng kết quả chẳng mấy tốt, bởi vì sứ mệnh chính của cuộc đời ta không phải là giảm đi khoản thế chấp hay mở rộng cái hồ bơi.
            Chúng ta có mặt trên đời để giúp nhau. Bởi vì vậy, vũ trụ sẽ cho ta những ám hiệu sau :
            - Chúng ta hạnh phúc nhất khi chúng ta giúp cho cuộc sống của người khác
- Chúng ta cô đơn nhất khi mục đích chính của chúng ta là sự an toàn của cá nhân ta.
Và nếu bạn muốn có sự an toàn tuyệt đối trong cuộc đời này, bạn sẽ chọn lầm hành tinh.
Fred nói : «  Nếu tôi có được một căn nhà nhỏ ở ngoại ô và khoản trợ cấp khi về hưu, tôi sẽ rất an toàn ». Dĩ nhiên rồi, Fred. Hãy nói thế với những kẻ trốn chạy ! Sự an toàn duy nhất nằm ở chính bạn và thật là bí ẩn nếu ở nơi nào khác. Ngân hàng sụp đổ, công ty phá sản hay máy bay rơi xuống đất.
Vậy làm sao mà đối mặt với sự không chắc chắn của cuộc đời ? Bạn cứ chấp nhận nó. Hãy thích thú nó. Bạn nói : «  Một nửa cái thú vị của cuộc đời này là biết được rằng mọi cái đều có thể xảy ra ». Bạn hãy cam kết với chính mình : «  Dù cho chuyện gì xảy ra, mình sẽ xử lý nó ». Hãy nhìn thẳng vào những nỗi lo sọ và nói : «  Nếu nhà tôi cháy, tôi sẽ dọn đi nơi khác. Nếu tôi bị đuổi việc, tôi sẽ bỏ. Nếu bị tông xe thì ra đi ». Thế thôi.
Không phải như thế thì khiếm nhã. Đó là thực tế. Trái đất là một nơi nguy hiểm. Đã nhiều người chết và điều đó không có nghĩa là bạn sẽ sống như một con thỏ hèn nhát.

Vậy làm thế nào tôi có được sự bình an tâm hồn ?
Một phần là do thái độ của bạn. Bạn nên hình thành thói quen thư giãn đầu óc mỗi ngày.
Bạn nên để ý những người có được sự bình an này : họ đều có những nguyên tắc hàng ngày để duy trì sự vô tư. Nhiều người cầu nguyện, một số thì ngồi thiền và số khác đi dạo trên biển vào lúc hoàng hôn. Mỗi người đều tìm thấy nơi có thể  tĩnh tâm và yên lặng. Khi đi vào nội tâm bên trong của họ, họ thấy được cái bên ngoài của mình.
Đã bốn năm rồi kể từ khi tôi tổ chức những cuộc hội thảo cuối tuần, dạy cách thư giãn thể xác và tinh thần. Tôi liên tục ngạc nhiên bởi những thay đổi ở những người đã học được cách thư giãn thật sự. Họ kể lại : « Tôi hết đau đầu rồi. Tôi hầu như không còn đau lưng ». «  Chồng tôi đang tiến bộ hơn ». « Tôi chơi golf giỏi hơn ». Trong hầu hết các trường hợp, những người này đã không « làm » gì cả. Họ chỉ đơn giãn quên đi chuyện phiền toái của họ.
Ở Phương Tây, chúng ta được dạy phải « làm » gì đó. Tôi không phản đối điều này. Nhưng trước khi chúng ta bắt đầu làm, chúng ta phải thôi không chống lại mọi cái nữa. Chúng ta đã lớn lên và tin rằng phải luôn đấu tranh. Chúng ta học cách áp đặt mọi việc và thúc bách người khác. Chúng ta làm cho mình kiệt sức và quay tít.
Tôi học điều này không dễ dàng tí nào. Khi tôi mới khởi sự trở thành một họa sĩ, tôi quyết định không có gì ngăn cản được tôi. Tôi quết tâm «  vẽ 10 giờ một ngày,7 ngày một tuần và nếu không xong thì vẽ suốt đêm ». Tôi vẽ được những bức tranh tệ hại. Mệt lử và buồn bực, tôi bắt đầu ngẫm ra rằng chán nản không có ích gì.
Cuộc đời là một cuộc đấu tranh nếu bạn cứ khăng khăng như vậy. Hãy cứ để mọi việc bộc lộ ra.
Một thanh niên lặn lội đường xa đến tìm một võ sư nổi tiếng người Nhật. Diện kiến ông anh hỏi : «  Thưa thầy, con muốn học để trở thành người giỏi nhất về môn này. Phải mất bao lâu ạ ? « 
Ông thầy trả lời : « Mười năm ».
Chàng thanh niên nói : «  Thưa thầy, con rất ham học hỏi. Con sẽ làm việc ngày đêm. Vậy thì mất bao lâu ? »
Võ sư trả lời : « Hai mươi năm ».

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Ý kiến của bạn giúp Blog hoàn thiện hơn.
Bạn có thể sử dụng một số thẻ HTML như <b>, <i>, <a>